Thay vì trả lời câu hỏi "học được gì" thì thường ta lại hay thay bằng câu "cảm thấy thế nào" - và thành kiến sẽ nhảy ra che cmnl tai và mắt.
Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường đối mặt với nhiều tình huống học hỏi và trải nghiệm. Một điều thú vị mà mình nhận thấy là thay vì hỏi bản thân "tôi học được gì từ trải nghiệm này", thì mình thường hỏi "tôi cảm thấy thế nào". Có vẻ như, câu hỏi về cảm xúc đã vô tình chiếm lĩnh không gian suy nghĩ, đẩy lùi quá trình phản ánh sâu sắc về bài học và tri thức thu được.
Điều này dẫn đến một hệ quả không mong muốn: thành kiến. Khi chúng ta chú trọng quá mức vào cảm xúc cá nhân, chúng ta bắt đầu mất đi khả năng đánh giá một cách khách quan và toàn diện. Thành kiến không chỉ che mờ mắt chúng ta khỏi sự thật, mà còn cản trở quá trình học hỏi và phát triển. Chúng ta trở nên kém nhạy bén với thông tin, kiến thức mới và những bài học quan trọng.
Thay vào đó, nếu chúng ta dành thời gian để hỏi "tôi học được gì", câu trả lời sẽ mở ra một không gian phản ánh sâu sắc hơn. Điều này không chỉ giúp chúng ta học hỏi từ trải nghiệm, mà còn giúp phát triển tư duy phản biện, khả năng đánh giá và hiểu biết sâu rộng hơn về thế giới xung quanh.
Trong bối cảnh hiện tại, khi thông tin dễ dàng trở thành quá tải và thành kiến dễ dàng nảy sinh, việc chuyển hướng từ "cảm thấy thế nào" sang "học được gì" không chỉ là một lựa chọn thông minh mà còn là một nhu cầu thiết yếu. Nó giúp chúng ta trở thành những người học hỏi, suy nghĩ và phản ánh sâu sắc hơn, đồng thời giúp chúng ta tránh xa khỏi bóng tối của sự thiên vị và thành kiến.